Thứ Sáu, 30 tháng 3, 2012

Giới thiệu

Từ ngày vào cái nghề, mỗi lần đi làm tí, gặp người mới trong bàn nhậu, mấy thằng bạn thân giới thiệu mình: Thằng bạn em, nghề của nó là không mời cũng đến!
Thế mới biết cái nghề này rõ là không ít chuyện. Mình cú quá nói với chúng nó: Chúng mày bảo tao thế thì nói mẹ nó tao là mõ đi cho nó nhanh.
Mình phân tích: Khi xưa có mõ làng,mõ xã.v.v… vậy giờ tao phân cấp như sau: làm ở đài thôn, đài xã kêu là mõ cơ sở. Công tác ở đài huyện, gọi là mõ huyện, ở đài, báo tỉnh gọi là mõ tỉnh. Còn lên Trung ương hay các ngành khác thì cứ phiên ra mà gọi, được chưa?
Mấy thằng bạn mình đồng thanh: Tạm được.!
Mình bảo, tạm đéo gì, được là được, mà không là không chứ lị! Rõ là vớ vẩn kinh!
Cho đến bây giờ, điều mình kinh hãi nhất là bị phân công đi hội nghị, cho nên, cái ngày còn làm truyền hình, mỗi lần phải đi đưa tin lãnh đạo dự chỉ đạo hội nghị là thất kinh. Sợ ở nhiều nhẽ, mình có thể kể ra đây những nhẽ thường mà làm mõ ai cũng biết:
-          Đi dự đưa tin hội nghị phải đúng giờ, hội nghị nó không thấy cái chân máy quay dạng ra ở hành lang giữa thì còn lâu nó mới khai mạc. Thế nên, đến muộn để hội nghị chờ, chỉ một cú điện về cho Tổng của đài là thôi rồi anh Lượm ơi, nhẹ thì phạt nhuận bút, nặng thì lĩnh án kỷ luật.
-          Lấy ý kiến chỉ đạo của đồng chí to nhất, cái này khi nhọc, khi nhàn. Bởi nhẽ có đồng chí phát biểu bằng giấy thì cứ lên xin cái tờ ấy về mà cắt rất nhanh. Đồng chí nào vừa phát biểu bằng giấy, vừa phát biểu vo thì tương đối nhọc, ngồi nghe tóm ý, hên xui, có buổi chả tóm được ý nào, nhọc bã người. Đồng chí nào có khả năng hùng biện, vo 100% thì khốn nạn, làm xong cái tin về ốm cả tuần giời.
-          Khi ghi hình phải bắt chặt hình các bậc trưởng lão, đức cao, vọng trọng, các vị nguyên và còn nguyên, càng cao to về chức,càng phải cận cả khuôn mặt. Gặp phải bác ảnh xấu thì chỉ có chết! hihihi
-          Cát sê quá bèo, không đủ tiền xăng xe, trong khi cơm bụi đắt như cơm không bụi
-          Tin bài này về phải sáng tác ngay, không được ngâm vì là tin đầu của bản tin thời sự.v.v…
Tuy nhiên, tất cả những lý do đại loại như trên đều không làm cho mình kinh hãi bằng việc giới thiệu đại biểu dự hội nghị trong cái tin của mình. Rõ ràng là trước khi đi, mấy bác sếp chỉ đạo nội dung tin bài có dặn, tin này chỉ đưa từ phút rưỡi đến hai phút. Nhưng chỉ đạo của các bác ấy thiếu thực tế, cứ như đánh đố mình, bởi chỉ nguyên có giới thiệu các bác thường trực với thường vụ tỉnh ủy đã cướp trên giàn mướp của em mất gần 45 giây. Hỏi còn 45 giây nữa em biết trình bày cái gì đây hả giời.
Việc giới thiệu cũng nhiều khi làm cho các sếp nhà mình tranh cãi nhau nhặng xị cả lên. Cứ theo thông lệ, ông nào to trước, bé sau, chuyện này quá dễ, vì con Bảo nhà mình mới hai tuổi đã biết chào cụ trước, tiếp đến là ông bà, sau rồi bố mẹ, còn loại sàn sàn như nó bỏ qua, hỏi sao không chào, nó bảo mỏi mồm lắm!!!
Trở lại cái sự giới thiệu nhọc nhằn của mình từng gặp, mình đi dự hội nghị triển khai ngành giáo dục tỉnh nhà. Chẳng hiểu đếch sao, ở tỉnh mình đồng chí Giám đốc Sở Giáo dục khóa ấy  là Ủy viên Ban Thường vụ tỉnh ủy, còn đồng chí đến dự chỉ đạo hội nghị là Phó Chủ tịch phụ trách văn- xã chỉ là Tỉnh ủy viên. Căng cho cái đài của mình, giới thiệu ai trước đây? Mình đã khó viết, sếp mình còn khó viết hơn. Sau khi bàn đi tính lại, sếp nhất nói cứ giới thiệu đồng chí Tỉnh ủy viên trước cho tôi, tôi quyết định thế. Lỗi đâu tôi chịu. Mình thấy sếp mình đúng là bản lĩnh “Giảo cổ lam”.….Hôm sau hỏi sao anh quyết định vậy mà không sợ đồng chí Thường vụ quở trách à? Sếp bảo, anh liều nhưng có cơ sở, nhưng cơ sở thực tế nhất là anh với đồng chí đó là bạn học, cùng quê, sợ đếch gì, chứ phải đồng ti vi khác, anh chã!
Cái chuyện giới thiệu đại biểu nhiều khi vã mồ hôi hột, nhất là khi đi dự hội nghị triển khai, hoặc tổng kết của một cái ban chỉ đạo nào đó. Thôi thì thôi rồi, cái chức của ông trưởng ban chỉ đạo đó cao như núi, dài như sông, bởi nhẽ, ngoài cái chức chính, sẽ là lê thê các chức phụ nữa. Mình thương cho mấy em phát thanh viên cùng phòng với mình, mỗi khi lên hình, đọc cái chức danh đó mà mắt lòi ra, lưỡi thì thụt cả vào vì mỏi.
Lại có hôm, có thằng mới vào thực tập được phân công đi dự ngày hội đoàn kết toàn dân. Mình biết, đi cái này làm gì có cát sê, nên cậu trưởng phòng cho nó đi là phải. Nó đi từ sáng đến chiều về, mặt xanh, nanh xám như ăn phải bả gà. Hỏi: -Mày xong tin chưa, đưa đây tao cho vào chương trình. Nó bảo:- Em xong rồi, nhưng cái ông cao nhất ở Hội Phật giáo tỉnh mình em không nhớ chức danh để giới thiệu. Cái lời khai mạc em để đâu mất rồi ấy. Giờ anh biết không bảo em với.
Ô! Cái thằng này rõ là ngu, đứng đầu các ngành ở tỉnh là sở chứ là cái đéo gì. Thế mày có ghi được họ và tên ông ấy không? Cậu mừng quýnh: - Em có!
Vậy điền sau tên của ông ấy là tỉnh ủy viên- Giám đốc Sở Sư!
Em đéo đùa với anh đâu- Nó gào lên thống khổ.
Cũng cái chuyện giới thiệu chức danh, khổ thậm khổ cho hôm nào làm chương trình phải phát tin chèn vì chưa có ý kiến lãnh đạo phát biểu kết luận. Bản tin trâu, bò, lợn, gà, lúa má, ngô, khoai, đặt vòng, tránh thai làm xong rõ sớm, nhưng cả kíp phải đợi để vá băng, làm băng mới phát chèn.
Có hôm kíp đi đưa tin hội nghị về sớm tinh mơ, dựng tin đầu xong rõ sớm, mừng vì chương trình được hoàn thành vượt tiến độ trước giờ qui định. Lúc sang băng để phát vào buổi sáng thấy trong bản tin đầu ló ra mặt một đồng chí chức rõ to mà không thấy thằng phóng viên viết giới thiệu. Hỏi thằng phóng viên quay phim đứng đó: - Mày ghi hình buổi sáng có thấy giới thiệu đồng chí này không? – Em biết đâu được đấy là ai mà anh hỏi?- Bố cụ mày đấy, ấm ớ hội tề, mày gọi cái thằng viết đi với mày sáng nay lên mà giới thiệu lại rồi sửa tin, không thì mai hai thằng bái biệt cơ quan, góp tiền sắm máy, dắt nhau mà đi làm phim đám ma, đám cưới, hầu bóng, hầu đồng thì đéo việc gì phải giới thiệu ai cho nó nhọc!
Ôi ôi! Thậm khổ, thậm khổ!!!

Giới thiệu cho hết chức danh nhé nhà báo Phi Hùng...
Nhưng cơ khổ, đồng chí này là cán bộ nguồn từ ngày đi học mẫu giáo,
Bác Phi Hùng mà đọc hết các loại chức danh của đồng chí thì chắc khoảng
1h sáng chúng em mới được choén! hihihi









  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét