Thứ Ba, 27 tháng 3, 2012

Xả thải

Nó xả thải từ đời tám hoánh nào, hôm nay mới xuống thị sát. Cùng đi có trung tá Dũng, gớm mới sáng ra được hai tiếng đã thấy nắng nhão hết cả người.
Trung tá ngồi sau cầm chân máy, mình theo sự chỉ dẫn nhằm hướng rạch Bà Chèo, xã Tam An, huyện Long Thành thẳng tiến.
May kinh, đang hỏi thăm đường thì gặp ngay đối tượng bức xúc vì nước thải làm chết cây cối, cá tôm. Bà cụ nhiệt tình dẫn mình và trung tá về thẳng nhà. Hí hoáy ghi hình ngoài vườn, để mặc trung tá ngồi phỏng vấn bà cụ. Thế mới biết, trăm thứ đổ lên đầu dân, cây cối chết như ngả rạ, ao đầm cá chẳng thấy đâu, nước ăn thì nhờ nhờ đục, mà kêu mãi chẳng thấu đến giời.
Nhìn bằng mắt thường cúng thấy váng như dầu nổi trên mặt nước.
Kinh ngạc hơn là hệ thống xả thải của nhà máy, mình bảo với trung tá, hệ thống xả thải dư thế này thì bố thằng tây cũng chịu chết, hiểu sao nổi.
Nhớ chương trình gặp nhau cuối năm mấy năm trước, Táo thoát nước bảo tôi xả tốt quá còn gì? không thải nước bẩn ra sông trực tiếp như vậy, tôi đố các ông phát hiện được! hihihi
Mà sao ở Đồng Nai lắm vụ xả thải bẩn thế không biết, cứ thế này hệ thống sông ngòi chẳng mấy sẽ đen kịt!!!
Phỏng vấn bà cụ tên Tùng, người quận 9 Sài Gòn, làm dâu xứ Tam Phước - Long Thành có dễ nửa thế ký. Nhà hai ông bà chỉ trông vào vườn cây, đìa cá. Giờ cây chết hàng loạt, cứ chặt lại trồng, cá nuôi mãi không lớn, nước ngập xung quanh nhà, phải vay tiền ngân hàng đắp đập be bờ, giờ vẫn đang nợ đầm đìa.
Sang nhà bên cạnh phỏng vấn tiếp, chú thanh niên phát biểu quá hăng, hỏi tên gì?
- Em Phong, Đoàn Văn Phong.
- Giật bắn cả lùi!
- Sao thế anh?
- Tưởng chú có họ với cái ông gì đang rất là nổi tiếng ở Phòng ấy!
- Phòng nào anh?
- Hải Phòng ấy chú, chuyện nhớn thế mà chú không biết a?
- Ồi trời ơi, anh tính em làm cắm mặt từ sáng đến đêm mới về đến nhà, nốc vội chén cơm rồi lăn quay ra ngủ, vợ ngay cạnh còn chẳng ham nữa là cái ông gì anh vừa nói.
- Công tác đâu mà nói hay vậy?
- Em ở Global, cái công ty xả nước bẩn từ dệt nhuộm sang cho Sonadezi xử lý, nhưng Sonadezi không xử lý mà lại thải thẳng ra rạch cho tiết kiệm chi phí, nước từ rạch cứ thế chảy thẳng vào nhà em!
- Tháng thu nhập bao nhiêu?
- Em ngày làm từ 8 đến 10 tiếng một ngày, tháng được khoảng 8 chai.
Trông cái nhà của cậu mới thấy tột cùng của sự tột cùng. Lẽ ra cái này gọi là lều thì đúng hơn, bởi nó khác cái lều ở Tiên Lãng một giời, một vực.
- Thế bao giờ cất nhà mới, chứ ở nhà này mấy hồi mưa xuống nó sập, con nhỏ xíu kia, đang đêm chạy đi đâu?
- Cũng muốn nhưng chưa có tiền, cả nhà em giờ trông hết vào 8 chai của em. Ruộng vườn, cây cối anh thấy đấy, ô nhiễm chết hết rồi, chẳng còn gì mà thu nhập thêm.
- Thế là mấy khẩu?
- 5 lận anh ơi!
Ngẫm ra, cũng thấy đau đau...
      Bà cụ Tùng xác xơ vì nước thải
Đây là nước từ hệ thống nhà máy xả ra rạch Bà Chèo


Giếng ăn, nhờ nhờ nước ốc của gia đình bà Tùng


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét