Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2013

Ôi người quê mình!!!!!

“Là một cán bộ quản lý báo chí - xuất bản, Sở Thông tin và Truyền thông tỉnh Hưng Yên từ khi còn rất trẻ, ít ai có thể ngờ rằng, Nguyễn Xuân Duy có thể từ bỏ công việc nhà nước để trở về với đồng quê, làm một anh nông dân chân lấm, tay bùn. Duy năm nay 30 tuổi, xuất thân từ ngôi làng An Lạc, xã Đức Thắng, huyện Tiên Lữ (Hưng Yên). Quê anh thanh bình nhưng quanh năm “chiêm khê mùa thối”, nông dân làm lụng sớm khuya nhưng chỉ đủ ăn. Cũng vì cám cảnh bần nông nên Duy đeo đuổi nghiệp học để có cơ hội đổi đời. Năm 2006, anh tốt nghiệp ĐH Khoa học Xã hội Nhân văn với tấm bằng cử nhân Ngôn ngữ học trên tay. May mắn được vào làm việc tại Sở Văn hóa Thông tin tỉnh Hưng Yên làm công tác quản lý báo chí - xuất bản (sau này, chuyển sang Sở Thông tin Truyền thông) và thi đậu công chức. “Duy là một thanh niên dám nghĩ dám làm và dám chịu trách nhiệm. Mặc dù ban đầu gặp rất nhiều khó khăn, thua lỗ nhưng Duy vẫn kiên trì với con đường mình đã chọn và gặt hái được những thành công mà ít người làm được. Không chỉ là một ông chủ có tư duy làm giàu, Duy còn là một đoàn viên năng nổ, nhiệt tình với các hoạt động của thôn, xã”. - Anh Nguyễn Văn Cao, Phó Bí thư Đoàn xã Đức Thắng Do tính chất công việc phải va đập hằng ngày với thông tin trên báo chí, truyền thông nên Duy đã tích cóp cho mình một phông kiến thức thực tiễn phong phú, đặc biệt là các mô hình phát triển kinh tế nông nghiệp. “Ngày nghỉ, tôi thường vác ba lô đi các tỉnh học nông dân cách làm ăn, ví như mô hình nuôi ba ba (Ninh Bình), sản xuất cá vược (huyện Tiền Hải, Thái Bình), vào huyện Đức Hòa, Long An để tham quan mô hình nuôi ếch thương phẩm”, Duy kể. Quá trình đó đã giúp cho anh hình thành ước muốn làm giàu và làm chủ. “Nghĩ lại phận công chức thấy mình nghèo quá. Lương cơ bản (năm 2008 - PV) chỉ hơn 800.000 đồng, trong khi đó nhà lại cách cơ quan 15 km. Anh em đồng nghiệp vẫn bảo nhau: Nếu tính chi phí đi lại và ăn trưa thì chẳng còn gì. Trong khi đó ở quê nhà, bố (anh Duy - PV) đang ốm nặng. Mẹ đã khuất núi gần 20 năm. Còn vợ thì mới sinh đứa thứ 2 nên trăm thứ tiền đổ lên đầu”, Duy tâm sự. Với 10 triệu đồng bố mẹ vợ vay hộ, anh quyết định đầu tư vào nghề nuôi ếch bởi kỹ thuật nuôi không phức tạp, thời gian nuôi ngắn, chi phí thấp, chỉ cần kết bè và căng lưới ở ao là nuôi được. Sau khi đã hoàn thành 6 lồng nuôi (mỗi lồng rộng 6m2), Duy mua 3.000 con ếch giống về thả. Năm ấy ếch lớn rất nhanh, nhưng đầu ra bế tắc, không biết tiêu thụ đi đâu. Gia đình phải mang ra chợ bán lẻ với mức giá bèo bọt 18.000 - 22.000 đ/kg, trừ chi phí lỗ 5 triệu đồng. Tuy vậy, Duy không bỏ cuộc. Anh tiếp tục vay tiền mua 1 vạn cá rô đồng từ miền Nam đưa ra, nhưng khi thu hoạch chỉ được 3 tạ, vậy là hòa vốn. Duy nghĩ, bây giờ chỉ còn cách quay về với con ếch thì mới mong có lời. Nhưng, không phải nuôi ếch thương phẩm mà phải làm ếch giống, bởi nó ít chịu ảnh hưởng của giá cả thị trường. Anh mua 5 cặp ếch bố mẹ của một hộ dân xã bên với giá 500.000 đ/cặp về thả trong lồng lưới. Năm đầu tiên ếch không đẻ. Tưởng rằng, mình lại thất bại thê thảm thêm lần nữa nên Duy có hướng chuyển sang con giống khác. “Cuối năm 2009, khi vợ tôi nhận được 5 triệu đồng chế độ bảo hiểm sinh con. Tôi bàn với cô ấy xây một cái bể to để nuôi cá chuối, ba ba với diện tích 40m2, nhưng chưa có giống nên tôi nuôi tạm ếch bố mẹ trong ấy. Kỳ lạ là nó đẻ trứng dày đặc, nở được 120 vạn nòng nọc. Thành công bước đầu, Duy bay vào trong Nam liên hệ với một số trang trại ếch giống từ Long An, TPHCM mua thêm 50 cặp ếch bố mẹ hết 15 triệu đồng để phát triển trang trại. Tuy nhiên, vì không hợp khí hậu ngoài Bắc nên toàn bộ số ếch trên bị chết. Duy tiếp tục mua thêm 30 cặp nữa, nhưng càng lún sâu vào nợ nần vì thất bại. Thấy vậy, chủ trại ếch trong Nam ngỏ ý muốn Duy thuê một cái ao rộng 1 ha để nuôi ếch con, phân phối giống cho thị trường miền Bắc giúp họ. Hai chuyến đầu tiên, do vận chuyển bằng tàu hỏa nên ếch giống chết hết. Từ các chuyến sau vận chuyển bằng xe tải nên đã đảm bảo được số lượng đầu con. Cuối năm 2010, Duy xin nghỉ việc ở Sở Thông tin Truyền thông. Lúc này anh đã có trong tay 100 cặp bố mẹ chất lượng tốt, đủ khả năng cung ứng ếch giống cho thị trường. Anh cho biết: Mỗi năm ếch mẹ đẻ 3 lần. Khi ếch đạt 1 tuổi thì mỗi lần chỉ đẻ được khoảng 1.000 trứng. Còn khi đạt độ già 2 - 3 năm tuổi có thể thu được 3.000 trứng/lần đẻ. Do đó, việc quan trọng nhất là phải giữ được nó sống qua đông bằng cách tăng nhiệt độ nước hoặc đào hầm… Qua 3 năm phát triển, số lượng ếch bố mẹ của trang trại Duy đã lên tới 300 cặp, mỗi năm cung ứng ổn định cho thị trường khoảng 30 vạn giống, thu về khoảng 300 triệu đồng. Hiện tại, ếch giống của Duy được phân phối khắp các tỉnh thành miền Bắc như: Nam Định, Hải Dương, Bắc Ninh, Bắc Giang, Hà Nội, Sơn La, Bắc Kạn, Lào Cai… (nguồn: tienphongonline) Tuy nhiên, đọc xong mình ngẫm, có nhất thiết phải nuôi ếch không???? hahaha….

Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

Chán như con cá rán

Quá tệ vì sự nghiệp nhậu nhẹt... Đành nghỉ một tuần để lấy sức vậy. Sáng nay buôn với hàng, không khí chán nản nói chung là rất chung chung, cho nên cũng chẳng có gì để mà chán!Mình nhặt cái này của ông Chế đặt vào đây cho đỡ buồn chán vậy: Chao ơi!Thu đã tới rồi sao? Thu trước vừa qua mới độ nào! Mới độ nào đây,hoa rạn vỡ, Nắng hồng choàng ấp dãy bàng cao. Cũng mới độ nào trong gió lộng, Nến lau bừng sáng núi lau xanh. Bướm vàng nhẹ nhẹ bay ngang bóng Những khóm tre cao rũ trước thành Thu đến đây!Chừ,mới nói răng? Chừ đây,buồn giận biết sao ngăn? Tìm cho những xánh hoa đang rụng, Tôi kiếm trong hoa chút sắc tàn! Trời ơi!Chán nản đương vây phủ. Ý tưởng hồn tôi giữa cõi Tang.