Thứ Năm, 29 tháng 1, 2015

Chuyện 12 ông dê và anh Bí thư huyện ủy ở Thanh Hóa

Vợ mình đi ra đường về kể cho mình nghe câu chuyện, nghe xong thấy điên cái tiết cho xứ sở mình, điên vì đã bao lần dặn vợ rằng, đừng cho bọn ăn xin tiền, bây giờ tuyền ăn xin lởm thôi, không có tin gì bọn nó! Hôm trước có ngài ăn xin vào nhà, mình xúc gạo mang ra, ngài nhất quyết không lấy, chỉ lấy tiền, mình bảo không có tiền, ngài quay ra mồm nói gì lầm bầm, khạc nhổ bừa bãi, thấy ớn cho ăn xin thời nay. Vậy mà…, vợ mình bảo, em dừng xe ở ngã tư đèn xanh, đèn đỏ. Thấy ngài chìa nón ra lắc lắc, vừa đi chợ về còn 2 nghìn lẻ, để vào nón cho ngài, ngài nhìn vào đồng tiền, quắc mắt chửi em giữa bàn dân thiên hạ, vừa xấu hổ, vừa bực mà không làm gì được. Hehehe, ăn xin dư vậy chỉ có ở trời Nam, ngày đi xin, tối đi nhậu, sáng uống cà phê, đến giờ tốt ra ngã tư ngồi…, sướng hơn công chức quèn như mình! Bởi vậy, hổm rồi nghe Sài Gòn hô hào đừng nên cho tiền ăn xin, mình hưởng ứng nhiệt liệt, bụng mừng rơn vì có cơ hội trả thù ngài ăn xin chửi vợ mình cho tiền ít bữa trước. Cả tuần nay, đọc hàng tá bài viết về 12 ông dê lạc vào nhà anh Bí thư huyện ủy ở Thanh Hóa, mình ưng nhất bài này. Đúng là dân thì gian và tất nhiên quan là 99% phải tham. Bài ấy đây: “ Nhiều anh chị ngoạc mõm chửi anh Bí thư huyện ủy cắn 12 con dê cho dân nghèo, tôi là tôi đéo ưng, vì anh chị chả biết cái đéo gì về cả dê lẫn người nghèo. Tôi quen 1 anh xã trưởng, anh mời tôi bú diệu thịt gà nhà trồng được, ngà ngà say, anh ngồi khóc tu tu, tôi hỏi sao khóc, anh nói tao mừng quá, tôi hỏi sao mừng, anh nói vì xã anh được liệt vào hạng .... xã nghèo. http://nongnghiep.vn/mung-ron-vi-duoc-cong-nhan-ngheo-post4… Người nghèo, được phát dê mà đẩy họ sang diện "cận nghèo" thì họ không ưng đâu, họ thích làm hộ nghèo hơn để được hỗ trợ, hãy đọc 1 ví dụ nhỏ : http://vtv.vn/…/nguoi-ngheo-tu-choi-nhan-bo-ho-tro-nghich-l… Cán bộ mà muốn cho hộ nghèo dê, phải nịnh gãy lưỡi hoạc kê phóng lợn vào cổ may nó mới nhận cho, và lí do hộ nghèo đéo nhận dê dẫn ra thường là chê do dê gầy, (khó tin không? gọi là ăn mày đòi xôi gấc hehe). Một hộ được liệt hạng nghèo thì đc hỗ trợ xây nhà trong chương trình xóa nhà lá, đc mua bảo hiểm miễn phí, được học miễn phí, được lĩnh tiền hỗ trợ hộ nghèo hàng tháng, và đứng đầu các danh sách nhận quà tặng khi được vô khối các đoàn từ thiện giàu có mang đến... Họ ra khỏi hộ nghèo bằng 2 con dê hay 1 con bò làm đéo gì ơ kìa? Xong vụ nghèo nhé, giờ đến dê. Dê là loại nuôi theo đàn, nếu nuôi chỉ 2 con thì vừa phí công chăn, vừa dễ chết vì không có giao cấu, 1 đực 1 cái thì con cái chịu không nổi, 2 cái thì thiếu đực. 2 đực thì cuồng cái. Dân nhân có dê thường gom lại thành đàn, và chăn thì vừa lợi nhuận, vừa đỡ mất công chăn, 1 người chăn 1 đàn 50 con thì rõ ràng lợi hơn là 25 thằng chăn 50 con. Tiếp tục, dê là loại nhân giống tại địa phương, tức dê Nông Cống thì phải phát cho bà con Nông cống, chứ dẫn ra Bỉm Sơn nó chết, do phần lớn là đường ruột nhẽ không quen thổ nhưỡng . Trường hợp anh Bí thư huyện ủy nhập 12 con dê vào đàn của anh, tôi không cho rằng anh có ý đớp 12 con dê, thậm chí tôi tin anh ta không biết mình có đàn dê, nhẽ cháu chắt họ hàng nhà anh, chứ cả đời tôi chưa thấy anh Bí thư huyện ủy nào chăn dê hết. Bọn có dê gộp với đàn dê của anh thôi. Tôi thì tin, thằng cán bộ nông nghiệp phụ trách việc phát dê, khi không có hộ nghèo nào đoái hoài, thì nhét bừa vào đàn của anh để nhân giống tại địa phương thôi. Làm đến Bí thư huyện ủy, thì không ai ăn con dê, quý anh chị ạ. Anh chị không làm quan được đâu nếu tin Bí thư ăn dê, hãy động não đi. http://laodong.com.vn/…/thanh-hoa-12-con-de-cho-ho-ngheo-ch…(Nguồn: Ngẩu Pín lừng danh)

Những ngày cuối năm…

Cận kề Tết Nguyên đán, lại một cái Tết nữa xa quê. 5 năm, 4 cái Tết, thời gian nhanh như chó đuổi. Hết ngày dài lại đêm thâu, tuần qua tuần, tháng qua tháng và lại một năm mới. Một chuyến đi xa về thấy cả nhà ốm lăn lóc, bố mẹ sốt, ho suốt đêm, gà gáy sáng vẫn thấy ho, nghe tức hết trong ngực. Có lẽ khí hậu trong này đang chuyển theo ngoài đó, mọi năm, sau noel, giờ này nắng lắm rồi, vậy mà đêm và sáng lạnh run rẩy, thời tiết vậy nên sinh bệnh cho người già. Nhưng âu cũng là qui luật cả thôi, bố mẹ đã sang phần cuối của dốc bên này cuộc đời mất rồi… Chỉ còn vài ngày nữa là hết năm, nhìn mẹ đi lẫm chẫm từ nhà xuống bếp đã thấy lòng se sắt. Nhìn những động tác chậm chạp của bố cầm ấm pha nước đã thấy tuổi già đè nặng lên hai vai, cánh tay và cả bàn tay! Giờ Tết đâu còn ý nghĩa với mình nữa, tuyệt nhiên hết sạch rồi, cảm nhận mờ ảo, tâm trạng như vô cảm với Tết… Chỉ còn mấy ngày nữa là hết năm… ngoài đường người đi cũng có thấy đông hơn, ồn ã hơn, đã thấy mai vàng chúm chím nở đâu đó bên tường nhà ai. Hàng quán thấy rực lên màu vàng, đỏ của những thứ nước giải tỏa những cơn khát của bao trận nhậu nhẹt tơi bời thâu đêm suốt sáng mừng năm mới. Mình chỉ thấy buồn và buồn, buồn nhiều đến nỗi không buồn hơn được nữa! Mỗi cái Tết đến, điều không muốn, không dám nghĩ ấy lại càng đến gần hơn với mình, đó là cái ngày mà mình sẽ phải dần xa những người thân yêu nhất! Chỉ còn vài ngày nữa là hết năm… Đọc tin tức càng thấy cuộc sống con người quá mỏng manh, yếu ớt, sự sống hữu hạn, ngắn chẳng tày gang. Một chiếc UH1 rơi, thế là mang theo cả 4 người ra đi, chỉ còn mấy ngày nữa là Tết. Một cô gái căng đầy sức xuân với cái chết nghiệt ngã trong nhà trọ. Một đám cưới trở thành đám tang…., không ngày nào, không có những cái chết tức tưởi. Giờ thân xác trôi bồng bềnh trên sông, hay nằm dấp dúi trong bụi cỏ bên đường còn sẵn hơn cả ngày xưa đi bắt cá rô chết cóng mùa đông ngoài quê! Chỉ còn mấy ngày nữa là Tết, mình cầu mong cho những gì mình đang cầu mong và an ủi rằng, cuộc sống là vốn quí, mình đang tồn tại, đang sống cùng với những người thân yêu của mình như thế này là điều tuyệt vời nhất rồi, dù bệnh tật đang hành hạ những người thân yêu và bệnh tật rồi thì cũng sớm qua!

Thứ Tư, 21 tháng 1, 2015

Tombe La Neige

Mùa đông năm nay ngoài đó đã hứng vài trận rét đậm, thời tiết trong này năm nay thật lạ, cũng lạnh theo, qua Noel đến cả tháng rồi mà sáng ra trời vẫn lạnh, có hôm còn dưới 20 độ, cảm nhận như đông ngoài đó đã dịch chuyển theo mình vào phương Nam. Cũng sương mù, cũng hanh hao, cũng lạnh toát tay chân những buổi sớm hay đêm khuya mờ ảo đèn đường vàng vọt. Chợt nhớ ngày ở ký túc xá Đại học Sư phạm Hà Nội 1, một đêm đông muộn, nghe từ bên nhà A8, tiếng cát sét của phòng nào đó vọng ra giai điệu du dương, trầm bổng. Tiếng Ngoại quốc, mình không hiểu, nhưng giai điệu thì tuyệt vời, càng lắng nghe càng thấy đê mê… Nghe trong đêm khuya càng đê mê tợn…, đứng trên ban công tầng 5 nhìn ra sân vận động, một khoảng trời đêm đông Hà Nội chỉ một sắc vàng của đèn đường, hơi sương lạnh toát của mùa đông mà thấy lòng rưng rưng! Mãi sau này, khi mua được chiếc cát sét và trong một lần đi mua băng ở ngoài tiệm, nghe thấy giai điệu quen thuộc ấy, mình đã mừng rú lên như bị động kinh, hỏi mua liền và cũng lần đầu tiên biết tên bài hát này, do ca sỹ Ngọc Lan hát. Đó là ca khúc: Tombe La Neige, được dịch ra là “Tuyết rơi”. Lúc đó cũng mới biết là của Pháp…, và đây, lời Việt của Tombe La Neige: “Ngoài kia tuyết rơi đầy, sao anh không đến bên em chiều nay, ngoài kia tuyết rơi rơi, trong băng giá tim em tả tơi. Đâu đây đám tang u buồn, mắt ai vương lệ thẫn thờ, lũ chim trên cành ngu ngơ, khóc thương ai đời bơ vơ. Không có anh vuốt ve đêm nay, môi mắt em xanh xao hao gầy. Tuyết vẫn rơi đầy trên cây, giông tố như vô tình qua đây. Tuyết vẫn rơi rơi, chiều nay sao anh không đến bên em? Tuyết rơi, tuyết rơi, phủ kín hồn em một màu tang trắng. Buồn ơi ta khóc thương thân mình, vắng em căn phòng giá lạnh. Nỗi cô đơn nào không đau, nhớ thương bao giờ qua mau./…

Chủ Nhật, 11 tháng 1, 2015

Đại đoàn kết

Mình ấn tượng khi xem những hình ảnh cuộc tuần hành ở phản đối khủng bố ở Pháp. Ấn tượng khi xem bức hình chụp Tổng thống Pháp Hollande và Thủ tướng Đức Angela Merkel chia sẻ đau buồn trước những mất mát của nước Pháp, nhưng cũng nói lên sự đoàn kết của châu Âu. Bức ảnh của hãng tin AP chụp, rất xúc động. Ấn tượng với người dân Berlin, Đức tập trung tại Cổng Brandenburg với những tấm biển hình cây bút chì ghi một câu nói của tiểu thuyết gia người Pháp Victor Hugo: "Tự do bắt đầu ở nơi sự ngu dốt kết thúc. Càng ấn tượng hơn khi cụ bà Fanny Appelbaum, 75 tuổi, người từng mất hai chị em gái và một anh trai trong trại tập trung của Đức Quốc xã, trả lời phỏng vấn hãng tin Reuters. "Hôm nay, chúng ta là một" và "Chúng ta sẽ không để một nhóm tội phạm nhỏ thay đổi cuộc sống của chúng ta". Châu Âu văn minh là vậy, thế mà hôm nọ đọc cái tin ông Gorbachev, cựu Tổng thống Liên Xô cũ cảnh báo chiến tranh hạt nhân Nga - phương Tây mà thấy rùng mình! Theo đó, hôm 9/1, phát biểu trong cuộc phỏng vấn với tuần báo Der Spiegel của Đức, cựu Tổng thống Liên Xô Mikhail Gorbachev cho rằng căng thẳng giữa Nga và châu Âu liên quan tới cuộc khủng hoảng ở Ukraine, có thể dẫn tới không chỉ một cuộc chiến tổng lực mà cả một cuộc chiến tranh hạt nhân. "Cuộc chiến như vậy sẽ không thể tránh khỏi dẫn tới chiến tranh hạt nhân. Chúng ta không thể tồn tại trong vài năm tới, nếu ai đó không giữ được bình tĩnh trong tình hình khó khăn này". - ông Gorbachev cho hay. Và nếu chiến tranh hạt nhân xảy ra, châu Âu sẽ biến thành cái gì thì không ai tưởng tượng nổi, như vậy, sự đoàn kết, tuần hành hàng triệu người với sự tham gia của hàng chục, hàng trăm nhà lãnh đạo châu Âu hôm 11/1 cũng sẽ vô nghĩa! Và nếu theo như lời nhận định trên của ông Gorbachev, thì tiên đoán về châu Âu của nhà tiên tri Vanga vào những năm tới đây có thể đúng! Bà Vanga cho rằng, năm 2016 - Châu Âu gần như không có người sinh sống. Năm 2018 - Trung Quốc sẽ trở thành cường quốc thế giới mới. Những nước phát triển sẽ trở thành kẻ bóc lột các nước khác từ việc khai thác các nguồn tài nguyên khoáng sản. Năm 2023 - Quỹ đạo Trái đất thay đổi. Năm 2025 - Xuất hiện một bộ phận nhỏ người di cư đến Châu Âu!!! Nếu đúng, khối đại đoàn kết trên sẽ trở thành khói bụi!!! đau buồn và đau buồn…

Thứ Hai, 5 tháng 1, 2015

Muối mặn xót lòng dân

Theo Trung tâm Thông tin thương mại và công nghiệp (Bộ Công thương) cho biết, trong năm 2015, cả nước sẽ thiếu hụt khoảng 300.000 tấn muối. Cơ quan này cho biết, nhu cầu sử dụng muối tiêu dùng và sản xuất nông - công nghiệp năm 2015 là 1,5 triệu tấn, trong khi tổng sản lượng muối hiện nay cả nước mới đạt xấp xỉ 1,2 triệu tấn. Phần thiếu hụt sẽ chủ yếu là loại muối công nghiệp. Mình không hiểu dư này là dư nào? Muối sử cho công nghiệp có khác gì muối để ăn không? Mà sao cái nước mình có đường bờ biển dài đến hàng mấy nghìn ki lô mét sao vẫn không đủ muối để phục vụ trong nước. Người nông dân mấy nắng, mấy sương để làm ra được hạt muối thì giá rẻ như cho, có lúc chỉ vài trăm đồng một cân muối. Nhiều nơi, muối không bán được vì ế, người ta để luôn ngoài ruộng, không thèm thu hoạch, bảo quản cho mưa gió làm hư hỏng hết đống muối to đùng ngã ngửa ngoài ruộng. Muối rẻ đến nỗi không tưởng, hôm mình đi xuống Long Hải- Vũng Tàu, qua mấy ruộng muối của diêm dân nơi đây, xuống chụp ảnh thật thích vì mênh mông cánh đồng muối, sáng lấp lánh trong ánh mặt giời, chỉ người làm muối là đen thui, đen cả da lẫn đen cả số phận, vì ông trời bắt mang nghiệp làm muối suốt đời, từ cha truyền đến con nối. Mình hỏi xin một vốc muối trực tiếp tại ruộng, bà chủ đồng muối sai thằng con lấy cái bao tải dứa ra xúc cho mình một bao và bảo, tặng chú đấy, mang về xài, khi nào hết xuống đây chị cho nữa! Mấy chục cân muối chứ chẳng ít, mình và thằng cu Vinh lặc lè khênh lên xe…, thế mới biết rẻ như muối giời ạ! Giờ thấy bảo năm 2015, nước mình phải nhập tận 300.000 tấn muối, mà muối thì ở biển ấy, cái đât nước mình được gọi là quốc gia biển sao lại phải nhập? Muối đang thừa, rẻ ê hề trong dân, sao lại phải nhập? Hay muối dùng cho công nghiệp thì khác, phải nhập muối ngoại mới được? Mình chưa biết hỏi ai? Đành bắc thang lên hỏi ông giời, bao giờ diêm dân xứ Việt hết xót lòng vì muối mặn?