Biển này là của ta....
Chuyện này xảy ra cũng đã mấy
hôm rồi. Nhưng vấn đề thời sự của nó thì vẫn nóng bỏng. Ngày 27/2 vừa rồi, Bộ
Nông nghiệp Trung Quốc lại đơn phương ra lệnh cấm đánh bắt cá ở Biển Đông từ
12h ngày 1/5 đến 12h ngày 16/8. Phạm vi cấm đánh bắt cá do họ ngang nhiên vạch
ra trên Biển Đông là từ 12 độ vĩ Bắc đến cả Vịnh Bắc Bộ và "giao tuyến hải
vực Mân Áo", tức vùng biển từ Phúc Kiến đến Quảng Đông, tọa độ từ
117º31'37.40"E, 23º09'42.60"N đến 120º50'43"E, 21º54'15"N.
Lệnh cấm này cũng được áp dụng ở Vịnh Bắc Bộ, vùng biển Bột Hải, Hoàng Hải và
Đông Hải. Thật ngang ngược. Người phát ngôn Bộ Ngoại giao ta, ông Lê Hải Bình
đã lên tiếng phản đối và bác bỏ việc làm bất hợp pháp này của phía Trung Quốc.
Cũng theo ông Lê Hải Bình "Việt Nam có đầy đủ căn cứ pháp lý và bằng chứng
lịch sử để khẳng định chủ quyền của mình đối với quần đảo Hoàng Sa cũng như các
quyền hợp pháp đối với các vùng biển của Việt Nam được xác định phù hợp với
Công ước của Liên Hợp Quốc về Luật Biển năm 1982".
Một cơ quan cấp Bộ, lại là Bộ
Nông nghiệp mà lại có quyền cấm đánh bắt cá ở vùng lãnh hải quốc tế, trong đó
có một phần chủ quyền của Việt Nam là một việc làm hết sức kỳ dị. Đây cũng
chính là trò ma lanh và tháu cáy của Trung Quốc, nếu chúng ta có phản ứng, họ sẽ
chối biến, coi như đấy không phải chuyện quốc gia mà chỉ là một việc làm manh động
của cơ sở. Tôi còn nhớ hồi sang thăm Trung Quốc, tôi đi theo đội hình của Đài
Tiếng nói Việt Nam. Với tư cách một ký giả, với góc độ một cá nhân, lại là một
người lính từng cầm súng bảo vệ Trường Sa, tôi từng có một loạt bài phản ứng
Trung Quốc có những hành vi ngang ngược xâm lấn hải đảo và lãnh hải của Việt
Nam, một nhà lãnh đạo truyền thông Trung Quốc, cũng là một đồng nghiệp cùng cấp
bảo tôi: “Chúng ta là nhà báo thì phải vì đại cục, viết gì cũng vì tình hữu nghị
đằm thắm giữa hai nước, đừng kích động nhân dân, đừng để dân hiểu lầm”. “Đúng
thế. Chúng tôi cũng chỉ mong vậy và luôn giữ đúng cam kết, thậm chí là nín nhịn.
Nhưng chúng tôi phải bảo vệ chủ quyền của chúng tôi trên cơ sở tôn trọng tuyệt
đối luật pháp quốc tế. Chỉ có điều tại sao các bạn lại cứ kích động nhân dân. Một
loạt bài của báo Hoàn Cầu chống đối Việt Nam, lại bảo sẽ tấn công Việt Nam, với
vũ khí đặt ở Hoàng Sa, Trường Sa có thể san phẳng thành phố Hồ Chí Minh chỉ
trong vòng hai tiếng đồng hồ. Nếu là báo lá cải, chúng tôi chẳng chấp, nhưng đó
lại là Phụ trương báo chính thống của Đảng cộng sản Trung Quốc thì không thể chấp
nhận được”. “À, đấy chỉ là báo thị trường”. “Báo Nhân Dân của chúng tôi cũng có
nhiều phụ trương là báo thị trường, như “Ngày Nay”, “Nhân Dân cuối tháng”, đều
là báo thị trường cả, nhưng chúng tôi có bao giờ nói Trung Quốc như vậy đâu”.
Đấy Trung Quốc là thế đó. Họ
có thể trang bị vũ khí cho dân rồi đưa hàng vạn tầu cá ra Biển Đông hay dùng
báo chí kích động, nếu phản ứng, lại bảo đấy là chuyện của cơ sở, chuyện thị
trường, rằng “chúng tôi không thể kiểm soát hết được”.
Điều đặc biệt thú vị, là
trong lúc Trung Quốc cho cơ quan cấp Bộ ngang nhiên đưa ra lệnh cấm đánh bắt cá
rất ngang ngược trên Biển Đông, thì ngay tại Hợp chủng Quốc Hoa Kỳ, một công
trình nghiên cứu khoa học đã chứng minh hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa là của
Việt Nam. Khẳng định Trường Sa, Hoàng Sa là của Việt Nam thì chúng ta đã làm,
nhiều người đã làm, nhưng điều đặc biệt là công trình nghiên cứu khoa học chấn
động thế giới này lại lấy chính tư liệu của Trung Quốc đập lại hành vi trộm cướp
ngang ngược của Trung Quốc.
Cảm ơn ký giả Trần Phước Đạt
ở Bloomington, MN Hợp chủng quốc Hoa Kỳ đã thông tin và dịch lại cho chúng ta
biết công trình đặc biệt có giá trị này. Cũng theo Trần Phước Đạt, trong nội bộ
Trung quốc cũng bắt đầu có sự phân tán rất mạnh, sau khi Chàng trai du học sinh
đưa ra công trình nghiên cứu, ngay chính tài liệu của Trung Quốc cũng đã chứng
minh Hoàng sa và Trường Sa là của Việt Nam. Rất nhiều bản đồ cổ của chính nước
Trung Hoa chỉ ra rằng: Cực Nam của họ chỉ đến đảo Hải Nam. Đó là điều không thể
chối cãi. Cùng với công trình đó, có tới trên 50 bản đồ Hoàng sa và 170 bản đồ
cổ Trung quốc, cùng 4 bộ sách Atlas được chàng trai sưu tầm. Và công trình
nghiên cứu của anh được công bố tại DH Yale cuối tuần qua. Chàng trai nghiên cứu
sinh Trần Thắng và công trình của anh đã làm cho bất cứ ai tham gia hội thảo
cũng phải thán phục. Trong đó có rất nhiều giáo sư, tiến sĩ đến từ Trung quốc đại
lục cũng phải ngả mũ.
Nguồn tư liệu từ chính đất
nước Trung Hoa. Thắng đã cất công lặn lội sang tận Trung Hoa để sưu tầm từ năm
2010. Trong đó có đến 3/4 là bản đồ cổ của Trung quốc, và 1/4 bản đồ do Phương
Tây và Việt nam vẽ từ năm 1618 đến 1859. Rất nhiều bản đồ cổ xưa nhất của Trung
quốc, có tính liên tục, hệ thống suốt hàng ngàn năm trước và sau công nguyên. Đều
chỉ ra rằng điểm cực Nam của Trung quốc dừng lại đảo Hải Nam. Chỉ duy nhất bắt
đầu từ năm 1946 chính quyền Tưởng Giới Thạch mới vẽ ra định nghĩa vùng biển 11
đoạn, sau đó dần dần chuyển thành 9 đoạn. Điều đặc biệt hơn nữa, Chính nhà nước
Trung quốc vào năm 1933, cũng đã phát hành lãnh thổ chỉ đến đảo Hải Nam. Nhưng
vì thấy bên Tưởng Giới Thạch vẽ cả vùng biển tiếp dưới. Do vậy không để mất mặt
trước chính quyền Tưởng. Chính quyền Trung Hoa đại lục đã cho thu hồi hết và
cho ra bản đồ mới. Nhưng họ vô tình không thể thu hồi hết những gì mình đã phát
hành, có đóng dấu chính quyền quốc gia. Các nhà khoa học, các nhà nghiên cứu
Trung quốc cũng phải công nhận sự thật. Và trong nội bộ Trung quốc đại lục bắt
đầu có dấu hiệu không rõ ràng. Chỉ vì một vài nét bút vẽ thêm vào bản đồ của Tưởng,
đã khiến cho chính Quyền Trung quốc đại lục bây giờ phải đối phó với hầu hết
các nước xung quanh. Theo công trình nghiên cứu, khi đi sâu vào hồi ký của Tưởng,
hoàn toàn có thể nhận ra rằng. Tưởng cảm nhận được tương lai, và yếu thế trong
việc đối phó với chính quyền do Mao trạch Đông đứng đầu. Ông ta liền suy nghĩ
mưu kế lâu dài. Sẽ chuyển hết quân tinh nhuệ của mình ra ngoài đảo Đài Loan. Nhưng
không quên để lại 11 nét bút bằng bút mực. Để tạo cho chính quyền ở Đại lục phải
giải quyết vụ việc với các nước láng giềng, thay vì chăm chăm đối đầu với mình.
Chính mưu kế “thâm độc , hèn hạ - mượn gió bẻ măng” và 11 nét bút nguệch ngoạc
của chính quyền Tưởng mà giờ đây, Trung quốc phải căng mình đối phó. Họ không
thể từ bỏ, vì họ đã chót “cố đấm ăn xôi”. Giờ bỏ, thì chắc chắn dân chúng sẽ phẫn
nộ. Còn nếu họ cố gắng lấn chiếm, thì giờ đây họ phải đối mặt thách thức không
chỉ là các nước láng giềng, mà còn rất nhiều nước lớn trên thế giới như Mỹ, Nhật...
và đặc biệt là dự luận của cộng đồng thế giới. Giáo sư Carl Thayer, chuyên gia
người Australia nghiên cứu các vấn đề về Biển Đông, cũng phải thốt lên rằng :
“Người Việt thật quá tài năng! Niềm tự hào của nước Việt trên đất Mỹ…Thật đáng
ngưỡng mộ!”. Ông cũng nhận xét bộ sưu tập và công trình khoa học của Trần Thắng
sẽ chỉ ra điểm mẫu thuẫn lớn trong tuyên bố "chủ quyền không thể tranh
cãi" của Trung Quốc đối với 2 quần đảo Hoàng sa và Trường sa (của Việt
Nam). Cũng theo ký giả Trần Phước Đạt: Hiện công trình nghiên cứu của Trần Thắng
đang được anh dịch sang nhiều thứ tiếng, để truyền bá rộng rãi đến mọi người
dân trên thế giới, nếu muốn tìm hiểu. Và đặc biệt là người dân tại chính Trung
quốc đại lục. Họ đang bị chính quyền Trung Quốc che đậy và dẫn dắt thông tin.
Cũng theo nhà khoa học trẻ Trần Thắng: “Việt Nam đã và đang được các học giả quốc
tế đấu tranh bảo vệ lợi ích trên Biển Ðông. Chính phủ nước Việt Nam nên lập quỹ
về Biển Ðông, giúp điều kiện phát triển thông tin về Biển Ðông. Từ ngân sách
này, chúng ta có thể dịch sách, các công trình nghiên cứu, phim tài liệu và tài
liệu về Biển Ðông sang tiếng Anh và tiếng Trung Quốc”.
Đúng vậy. Chúng ta cần bảo vệ
trọn vẹn lãnh thổ lãnh hải của chúng ta bằng con đường hòa bình. Việc làm trước
tiên là cần quốc tế hóa biển đông. Đây là vấn đề Trung Quốc ngại nhất, bởi họ
khuất tất. Cần đoàn kết, liên minh với các nước trong khu vực cùng có quyền lợi
ở Biển Đông rồi kéo cả thế giới vào cuộc. Mặt khác, chúng ta cũng cần thông tin
rộng rãi để 1,3 tỷ dân Trung Quốc hiểu vấn đề Biển Đông thực chất thế nào. Người
dân Trung Quốc đang bị bưng bít. Vì thế, tôi rất mong các báo điện tử của chúng
ta nên có trang bằng tiếng Trung Quốc, để giúp người dân Trung Quốc hiểu được
thực chất vấn đề và không bị kích động. Cần lật tẩy những trò bẩn thỉu của giới
cầm quyền Trung Quốc. Ngay trong giới học giả Trung Quốc, cũng có người hiểu được
vấn đề, họ cũng phản đối đường chín đoạn gian trá. Bây giờ lại thêm công trình
mới này. Cũng có thể xem như một đòn giáng trả hành vi ngang ngược mới đây của
Trung Quốc…
(Nguồn: Blog Trần Đăng Khoa)