Thứ Sáu, 20 tháng 2, 2015

Tết

Bốn Tết trời Nam… Tết này mát hơn ba Tết trước. Sáng 30, dậy sớm, mùi hương vòng cháy suốt đêm ngan ngát, mở tung cửa giữa, nhìn ba nhành lan hồ điệp, bông trắng tinh khôi, thấy nhớ nao lòng… Gửi theo hơi ấm và những hương vị đặc trưng của ngày Tết cho em! Để cảm nhận rằng mình rất gần nhau… 30 Tết nắng nhạt, gió nhè nhẹ, không khí thoáng đãng dễ chịu thấy hồn thư thái. Bất chợt thích nghe “ Tiếng hát nơi đảo xa”. Nghe cô ca sỹ người Tiền Giang hát thấy rưng rưng trong lòng. Nhớ Trường Sa, nhớ những ngày lênh đênh trên đại dương, mong ngóng từng giờ để được đặt chân lên đảo…và từ ngày ấy đã biết Tết ở đảo chìm, đảo nổi, nhà giàn. Nhìn cảnh người xe chen nhau đi mua sắm, đường sá kẹt cứng vì không ai chịu nhường ai mà thấy lòng ngao ngán. Người người đua nhau sắm Tết, thượng vàng hạ cám đều mang ra để bán trong ngày Tết, hàng thì chất đống nhưng vẫn tăng giá. Ngày xưa giá tăng bảo xăng tăng, giờ xăng giảm giá vẫn tăng, hỏi vì sao thì được nghe câu nói thật, quanh năm có mấy ngày Tết nên phải tăng để kiếm ăn. Thế mới biết xứ mình khổ thật, khổ nhất vẫn là dân, trong đó có mình! Thấy bảo ở Thủ đô nghìn năm văn vở, giá trông xe máy đã lên 20 nghìn một lần gửi, gấp 4 lần qui định. Giá vé ghi một đằng, thu tiền một nẻo. Mình ước gì một lần được ăn Tết ngoài đảo, cảm nhận sự tĩnh lặng của không gian và thời gian, không thấy cảnh bon chen, tranh giành lẫn nhau của cái bọn gọi là người ở trong đất liền! Những cái Tết đơn sơ của bao người đang bảo vệ phên giậu đất nước, không quà biếu, không phong bao, không hoành tráng những đào, những mai cả trăm triệu một cây, nhưng chắc chắn sẽ ấm lòng và ngập tràn hạnh phúc. Càng thấy quặn lòng khi nhìn những giọt nước mắt của người bán hoa, cây cảnh chiều cuối năm Sài Gòn, họ khóc vì hoa ế! Bữa cơm đơn sơ của những công nhân làm vệ sinh môi trường đêm 30, thấy xót lòng, ứa nước mắt! Những xe dưa hấu bán xô một giá 10 ngàn một trái nặng cả 5-7 cân mới thấy nỗi nhọc nhằn của nông dân trong chiều 30… Tết năm nay ai vui? Có những điều tưởng chừng như vui nhất năm nay cũng trở nên nhạt thếch, đó là Táo quân 2015, một nhận xét chung: cũ, nhàm chán, nhạt nhẽo và vô bổ! Mình ngồi nhìn ba nhành lan hồ điệp trắng tinh khôi và nhớ…, Tết giờ đã khác Tết ngày xưa, chỉ còn một nỗi nhớ, nỗi nhớ đằm sâu, theo mình suốt cuộc đời này, khoảnh khắc đêm 30 thiêng liêng cũng chỉ hướng về nỗi nhớ đó mà thôi, mình mở cửa, nhìn ra ngoài trời đêm và chào một mùa xuân mới trong nỗi nhớ thương vô hạn!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét