Thứ Sáu, 13 tháng 3, 2015

Xứ An Nam

Cái mà chúng ta thiếu nhất là sự sâu sắc. Chúng ta có đời sống bên trong rất nghèo nàn và bạc nhược, những tính tình phong phú, dồi dào mãnh liệt chúng ta ít có, chẳng dám yêu cái gì tha thiết và cũng chẳng dám ghét cay, ghét đắng..., người xứ mình ít có khả năng đặt mình vào vị trí người khác. Tức là tri kỷ chứ không tri âm, hai kẻ ngồi nói chuyện với nhau như hai người điếc. Thói xấu nhất của người xứ An Nam là rất sợ nói về thói xấu của mình! Ngày ngày đi về 20 cây số ở những cung đường trọng điểm, tôi cảm thấy người xứ ta là những người khổ nhất thế giới và có tài tự làm khổ mình nhất thế giới!Nước ta nghèo, rất nghèo, trong lịch sử luôn là mục tiêu của các thế lực bành trướng. Tinh thần dân tộc của chúng ta hình như chỉ phát huy khi đất nước có biến bên ngoài. Người xứ ta rất thông minh, tuy nhiên chỉ là những cá nhân đơn lẻ!- Ăn tham nói lớn là người Việt Nam...Một xã hội nghèo khổ thì bao giờ cũng dễ thành một xã hội xấu xa...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét