…Chỉ khi đến ngưỡng cuối của
cuộc đời, khi chuẩn bị kết thúc một “vòng tròn”, người ta mới thấm thía nhận ra
chẳng có sự “được” nào trên thế gian này là tuyệt đối hạnh phúc, và chẳng có sự
“mất” nào chỉ có đau khổ ê chề.
Có một tỉ phú, trước lúc lâm
chung, mới chợt nhận ra đâu là ý nghĩa cuộc đời. Sau tất cả những hào quang
danh vọng và đeo đuổi vật chất, ông nhận ra rằng, điều khiến ông hạnh phúc
không nằm ở đâu trong những thứ ấy, mà chỉ đơn giản là mấy chữ: Nghỉ ngơi, cho
đi và buông xuống. Có rất nhiều người cha lam lũ cả đời nặng gánh mưu sinh nuôi
con khôn lớn, sau này hạnh phúc tròn đầy khi chứng kiến cảnh đứa con mình thành
đạt làm rạng rỡ tổ tông. Đó là vì ông đã cho đi bằng cả trái tim mình.
Chúng ta sinh ra từ cát bụi,
rồi lại trở về với cát bụi, vậy nên đừng để bản thân ràng buộc bởi những điều vốn
không thuộc về mình. Sống trên đời, hãy cứ chân thành, nhẫn nại và lương thiện
với mọi người xung quanh. Gặp ai trong cuộc đời cũng là duyên số, người còn ở lại
với ta thì hãy trân trọng và đối xử tốt đẹp, khi nhắm mắt xuôi tay chẳng ai còn
nhận ra ai nữa, hà cớ gì cứ giữ mãi những mối bất bình trong tâm? Có những người
phải sống đến hơn phân nửa quãng đời mình mới nhận ra cái vòng tuần hoàn thiêng
liêng đáng quý này, để rồi lại tiếc nuối những năm tháng đeo đuổi những giá trị
hữu hình.
Vì cuộc đời là những vòng tuần
hoàn đáng quý của sinh mệnh, không ai luôn được và cũng không ai luôn mất, nên
hãy biết sống để cho đi…
(Nguồn: Xứ nét)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét