Thứ Ba, 27 tháng 11, 2012

Phí tiền dân

Sau cái đận thua anh Mã ở bên Vạn Tượng năm nào, mình đã hứa với lòng mình là đéo bao giờ thèm xem tuyển Việt đá đấm thế nào nữa cho đau mắt, mất ngày, mất buổi.
Bẵng đi vài năm, thế chó nào lại tí toáy, tí mẻ bật ti vi xem cái bọn đá như dở người ở bên Thái hai trận liền.


Càng xem càng thấy bóng đá xứ Việt này ngày càng thậm tệ, không hổ danh vùng trũng của bóng đá trái đất. Âu cũng là cái cơ sự màu cờ sắc áo, nòi giống lạc hồng nó phừng phừng khí thế, nên cũng phải tham gia cổ vũ tí ti.
Trận đầu hòa xem chừng có vẻ ấm ức. Dưng trận sau thua anh Phi, mình thấy chẳng oan tí nào. Một lũ ăn tiền dân đóng góp mà như bọn chết đói vật vờ trên sân, có dững cú chuyền bóng ngứa mắt, cay mũi chỉ muốn chửi ĐCM mày, dân đóng tiền cho chúng mày để chúng mày rửng mở đi ngao du nước ngoài hay sao? Có thằng tiền vệ, dẫn bóng ở giữa sân, chẳng có đối thủ nào kèm, tranh cướp bóng, co chân sút ngay sang cho cầu thủ đối phương. Cái thằng gọi là R9 đéo gì xứ giềng, hơn một hiệp không có một đường bóng nào cho ra hồn, thế mà sang tận Bồ chơi túc cầu...vãi đái!!!!
Đến đoạn một ót rung lưới cậu Sơn, mình tắt mẹ nó ti vi và thề: Từ nay trở đi mẹ thằng nào xem bóng đá của xứ Việt!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét