Thứ Ba, 20 tháng 11, 2012

Về chó!!!

Con chó của Mozart
Tuyết trút xuống cả mùa đông nước Áo
Phủ lấp chiếc xe ngựa chở Mozart đến nghĩa địa dân nghèo
Run rẩy bước sau quan tài chỉ có mình con chó
Và chiếc lá phong cuối cùng vàng lửa bay theo
Nào bản Requiem của ông không tiễn ông về cõi chết
Và chàng Don Juan ông viết gã phong tình ?
Vợ con với bạn bè ông đâu hết ?
Chỉ con chó tiễn đưa mặc áo tuyết trên mình
Nửa thế kỷ mười tám từng theo ông trên khuôn nhạc
Theo ông đến đám cưới Figaro, đến viếng chiều tà
Sao ông mất cả Châu Âu bỏ mặc
May còn con chó này thay mặt đưa ma
Nếu sống dậy Mozart, ông sẽ khóc
Nước mắt rơi thành nốt nhạc chan hòa
Để ông viết bản Concertos về con chó
Dưới tuyết trắng muôn đời theo mãi nhạc Mozart…

Thương nhớ chó vàng
Tôi như hòn đầu rau, như đòn bánh cóc
Tết đến theo đuôi hết mẹ rồi bà
Mẹ bảo tôi là cún con của mẹ
Con chó vàng làm bạn thuở mười ba
Con chó vàng theo tôi đi mót lúa
Nó tha rơm về góp thóc tôi vàng
Tháng ba đói chó dắt tôi đi đào chuột
Thương chó gầy đêm rét ngủ thềm hoang
Tôi từng ước con chó vàng biết nói
Chắc nó thông minh chẳng kém gì người
Tôi chưa thấy con chó vàng gian dối
Suốt một đời xương xẩu gặm suông thôi
Hôm bị bán con chó vàng chợt khóc
Nó nấc dài, đuôi cuốn lấy chân tôi
Tóc dẫu bạc tôi còn là con cún
Giấc mơ nào theo mẹ chó vàng ơi
(Nguồn: Xứ Nét)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét