Thứ Ba, 10 tháng 7, 2012

Người xa Phố Hiến

Trưa nay, bật radio, đúng chương trình hát chèo của VOH, cũng lạ kỳ vì cái đài này phục vụ cho tuyền người Nam, trong này có mấy ai thích thưởng chèo đâu mà lại i ỉ ì i thế nhỉ..???
Nghĩ một lúc, thấy chẳng phải, người Nam giờ đang bị Bắc hóa mất rồi, họ ào ạt dô Nam, làm méo mó, xẹo xọ văn hóa của xứ này, thế nên, chèo Bắc cũng đang xâm nhập dần vào đây, trong dững quán ăn, bàn nhậu, sinh nhật, thậm chí cả đám cưới, đám ma…
Mình thích chèo là do cái dư âm đói của ngày bao cấp, cái này để lúc khác kể lể rõ nguồn cơn. Dưng nghe chèo phần lớn là do mình buồn mới nghe… Bi giờ, mỗi lúc nhớ quê lại bật lên thổn thức.
Nhớ quê, nhớ tất thảy mọi thứ, nhớ lây sang cả cái bài lục bát của ông cả nhà mình tặng Đinh Quang Tốn khi rời Hưng Yên lên mảnh đất nghìn năm văn vở làm quan báo, trước khi làm thư kí cho cụ Lê, rồi lại về làm quan báo. Bài thơ ấy có tên là “Người xa phố Hiến”. Gớm hai bác này mủi dải phết, đúng là lâm ly bi đát, càng thê lương hơn khi nghe chị Hồng Liên thể hiện.

“Người xa phố Hiến mùa mưa
Con đường hun hút gió lùa hàng cây
Một mình ta giưã mưa bay
Chiếc ô lệch cả sang ngày bên nhau
Bao giờ về chợ Quảng Châu
Lân la mặc cả giá trầu cũng say
Bao giờ lại khúc đê này
Cưỡi trâu mà hát với cây ngô đồng
Tuổi thơ hát với cơn dông
Nón sen thơm ngát quãng đồng nhà quê
Chao ôi cái phố ven đê
Khi xa thì nhớ khi về lại yêu
Rồi mai son phấn phố phường
Có còn hàng nhãn con đường hôm nay
Người đi giữa lúc mưa bay
Ta chờ khoảng nắng nối dây cánh diều”./..


Cái hình này là con gái đầu của bác Sanh- hotboy chèo Hưng Yên, chắc là cậu Diệu dàn cảnh chụp,
bi giờ treo đầy ở các cột điện dọc đại lộ Nguyễn Văn Linh- HungYencity

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét