Thứ Năm, 5 tháng 4, 2012

Đi tìm hoa ban

Suốt từ sáng sớm cho đến cuối chiều mới đến được nơi "Chấn động địa cầu".
Một chặng đường khoảng 500 cây số với con đèo nổi tiếng tên là Pha Đin, giờ đường qua đây đã được hạ xuống thấp thêm rất nhiều so với năm 2004 mình lên.
Tháng tư dương lịch, hoa trẩu, hoa ban vẫn trắng sườn đồi, sườn núi, tuy chẳng còn nhiều. Những khúc đường cua tay áo dù đã được thảm nhựa nhẵn lỳ, nhưng vẫn làm cho nhiều người phải gọi tên em là "Huệ".
Đầu tiên là Béo, ồng ộc trả lại một phần hai bát phở 25 nghìn đồng mà lòng quặn đau.
Tiếp đến là đồng chí Mẫn và Tôi, cũng không kìm được nỗi xúc động khi trở về thăm quê, cứ vệ đường gục xuống thổn thức.
Mình đếch bị say xe bao giờ nên không thể thông cảm được với dững người bị vào hoàn cảnh dư vậy, ôi! thật thảm thương, thảm thương!
Đây là hình ảnh xúc động nhất ghi lại trong ngày, để rồi có thời gian rảnh tay sẽ lại tiếp tục sự nghiệp ghi ghi, chép chép:
Đời giai cũng đôi khi rỏ lệ
Sau cơn nôn giời lại sáng
Mận, đào Mộc Châu 30 nghìn một cân, dưng mà chua loét,
chỉ có tác dụng cho Béo chống nôn

Đừng mất tự tin với gái chưa chồng như thế anh ơi...

Đường lên Tây Bắc vút xa vời


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét