Thứ Hai, 16 tháng 4, 2012

Ngày mai lại lên đường

Tưởng bở đi đón hàng, dưng mà cơ khổ cái thân mình đen như chó mực.
May sao sáng rời nhà lên cơ quan đút vội bộ quần áo vào túi. Đúng là trong cái rủi cũng có cái may. Nhận công lệnh đi Cần Thơ, buồn thối cả ruột, chẳng hiểu mọi người dư nào, chứ mình thấy chán ngắc ngứ khi cứ phải đi đến những nơi đã đến quá nhiều lần, quen quá hóa rồ. Mà lần này phải nằm ở khu vực chán đó đến tận cuối tuần. Nhưng thôi, đời giai nhiều phen cũng phải nuốt nước bọt vào bên trong chấp nhận run rủi, hy vọng cuối tuần sẽ có chuyến công du thú vị lần 3 ra mộ chị Sáu, nơi mà ấn tượng lần đầu vẫn chưa hề phai nhạt.
Còn đây là hình ảnh của Tây Đô, mảnh đất có da con gái trắng như trứng gà bóc. Có cậu con giai vừa lấy vợ, chợt phát hiện gái giống vợ mình sex trên mạng, chưa biết trắng đen, mặc dù vợ vừa xinh, vừa trẻ, vừa trắng nhưng vẫn ném ngay đi để lấy liền vợ mới, thế mới biết Cần Thơ không chỉ là vựa gạo mà còn là vựa gái. Hihihi
Đường phố Tây Đô

Cầu Cần thơ với những kỷ niệm buồn đau của dững người xây cầu

Mưa trên sông Hậu

Sông nước Tây Đô

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét