Thứ Hai, 18 tháng 6, 2012

Biển Giao Thủy

Mình về công tác ở cơ quan được 4 năm, chuyển 4 ban. Đúng là chó.
Chạy dư là chó...gì mà các cụ vưỡn bẩu ấy. Dưng mà thế lại hóa hay, mỗi nơi làm tí, công việc đỡ nhàm chán, sinh ra lắm chuyện, nhất là buôn dưa lê, nói xấu cán bộ, hay chơi tuyền trò của môn thể thao ô lem píc dư là gắp lửa bỏ tay người, ném đá giấu tay, chọc gậy bánh xe...
Đầu tiên mình ở anh tờ nẹt với cụ, giữa năm chuyển thời sự, cuối năm qua thư ký...ngồi ê cả đít xung phong Nam tiến, thế là về thường trú.
Bố khỉ thật, người chẳng khác đéo gì quả bóng, bị đá, sút lung tung mù, gặp phải chú tiền đạo nào căm thù, ghét bỏ mình, thế là thẳng cánh sút cứ y Rô Bát Tô Lá Lốt  của Bà La Zin sút phạt, vận tốc đi mấy trăm cây số một ngày, kinh!
Cái bữa ấy, xuân sang cũng sắp cạn ngày, hoa xoan thì đã chán rơi, đường ngập ngụa bùn và xác linh tinh hoa, quê mình đường rụng đầy hoa nhãn, mưa phùn mải miết rơi.
Mình sắp rời xa quê để về Ban thường trú rồi vào nhận văn phòng trong Sài Gòn. Ban thời sự rủ đi Giao Thủy về thăm nhà một đồng nghiệp. Mình thấy đi là sướng rồi, chân chạy mà, hơn nữa,về Giao Thủy, nơi mà ngày xưa thời sinh viên đã một lần mình ăn Tết ở đó, được ngắm biển mùa đông, mà biển mùa đông thì buồn khủng khiếp, gió hoang vắng, sương giăng mù mịt, lạnh dư cắt da, cắt thịt...
Và cái ngày đi Giao Thủy đó đã đưa mình trở về với kỷ niệm xưa. Biển, cửa biển, dững bãi sú, vẹt, bần...những luồng lạch uốn lượn dư đời người, thoắt ẩn, thoắt hiện, để rồi vỡ òa ra một khoảng không gian rộng lớn đến không cùng.


Trước Đền Trần, không biết Hùng Sơn Dương trốn đâu,
mãi sau nhớ ra, không có nó bấm máy thì làm gì có mình ở đó...hehehe



Giờ thì Hùng Sơn Dương đây, đứng tham quá, che hết
cả Kim Tỏa



Khác đéo gì sinh viên đâu



Lửa đền Trần



Phụ nữ bám gốc đại



Hai nàng trước biển...dưng mà là biển bảo vệ hệ sinh thái



Chân bước xuống thuyền nước mắt dư mưa,
nhưng lệ rơi là do nôn vì say rượu từ trưa



Ở đây sương khói mờ nhân ảnh



Niềm vui khi phát hiện ra miền đất không có gì là mới



Xuống đi Kim Thanh ơi, em cứ dư là một thiên thần...



Và...thoắt cái đã thành côn đồ hung hãn






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét