Thứ Bảy, 2 tháng 6, 2012

Nửa đêm


Trăng đông ở quê mình


Đêm ấy, nhiệt độ trong nhà khoảng 18, trời rét ngọt.
Gió mùa đông bắc quét trên tán lá ngoài hiên lúc thưa, lúc dồn dập…
Càng về khuya, càng nghe tiếng gió cô đơn, buồn hiu hắt.
Mình với chiếc đài bị hỏng mất ổ đọc đĩa, không có nhạc khó ngủ vô cùng.
Đã thành thói quen, khi ngủ, lúc nào cũng kè kè nằm ôm cái đài, hết nghe đĩa, chuyển sang radio nằm nghe chương trình văn nghệ.
Dần dần…không có nó, giấc ngủ đến cũng lâu, có đêm như đánh vật với cái sự ngủ.
Và nghiện nó lúc nào không hay.
Mình nhớ có hôm dựng ca nhạc trong phòng thu cơ quan, hơn 2h sáng mới bò về nhà. Chiến Thắng dẫn cho mình một sê ri ca nhạc quốc tế suốt từ 7h tối đến nửa đêm, ăn xong 2 thằng mò về nhà đánh một giấc tít thò lò. Trước khi ngủ, nó còn với tay bật Fm. Đang ngủ say, mình giật mình tỉnh giấc vì thấy nó gào lên:
-          Ối giời ơi, hay đéo chịu được!
Hóa ra, vừa ngủ vừa nghe đài, đến chương trình nhạc thính phòng, cái đoạn độc tấu violon, nửa tỉnh nửa mê sướng quá nó rít ầm lên.
Đêm mùa đông ấy, không nghe được đĩa, mình chuyển qua Fm, nằm mãi vừa nghe gió ngoài trời xao xác, vừa nghe đài, rất khuya mới thiếp đi…và trong mơ, mơ thấy một giấc mơ diệu kỳ, người bồng bềnh đúng dư trong cõi mơ.
Cảm giác hạnh phúc đến tái tê khi có một bài hát cất lên, bài hát lần đầu tiên mình được nghe trong đời, bài hát về mùa đông Hà Nội…
Cứ thế, ngỡ như trong cõi mơ rất lâu và mình tỉnh giấc. Thì ra, đài đang hát chính cái bài mà mình nghe trong mơ.
Tiếc, buồn ngơ ngác, dưng vẫn may là còn một đoạn cuối.
Sau này đi hỏi, chẳng ai biết bài hát này bởi mình không biết tên, nhạc sỹ sáng tác, ca sỹ trình bày. Mãi sau này nữa, mình tìm được ra bài đó vào một đêm lang thang trong xứ nét, bài hát ấy có tên:” Nửa đêm”- ca sỹ Thu Phương trình bày. Dưng cái đêm hôm mình nghe chết lặng là ca sỹ Ngọc Qui.
Và sau này, mình ngẫm ra một điều, khi ngủ mà nghe nhạc thấy hay hơn bao giờ hết!
“ Nửa đêm thức giấc, nghe gió lạnh về lòng chợt nhớ thương ai. Thoang thoảng trong mây, tiếng sâm cầm kêu sương hồ Tây.
Nửa đêm thức giấc, nghe tiếng lá rơi, xào xạc gió heo may, văng vẳng đâu đây, tiếng chuông chùa mùa đông thổn thức.
Mùa đông thổn thức, mùa đông thổn thức như trái tim em lạnh cô đơn, người đi xa vắng, người đi xa vắng có nhớ thương ai chiều đông ấy.
Mùa đông trút lá, mùa đông trút lá cho đớn đau thêm cành khô cây, tình em mãi mãi, tình em mãi mãi, mãi mãi héo hon mùa đông gầy”


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét