Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012

Về Tiền Giang

Cù lao Thới Sơn mơn mởn như gái 18

25 năm, mình quay lại sông Tiền, buổi chiều về trên sông, mặt trời xuống ngang cầu Rạch Miễu, cây cầu như khuông nhạc vắt ngang trời, nối đôi bờ Tiền Giang và Bến Tre lại gần nhau, nối những cù lao đơn độc gần lại nhịp sống ồn ã của thành phố Mỹ Tho.
Chiếc tàu du lịch nhỏ xinh đưa mình đi dọc bên Bờ bắc của dòng sông, ở chỗ này nó chỉ còn cách biển quãng trên dưới 100 km, sông Tiền đổ ra biển bằng ba cửa chính, đó là cửa Tiểu, cửa Trung và cửa Đại, cùng với 6 cửa nữa của Bến Tre,Trà Vinh, Sóc Trăng để người ta gọi là Cửu Long giang. Ngút tầm mắt là hàng dừa thướt tha che bóng những ngôi nhà sát ven sông, mùa lũ về, nước sông đục ngầu đỏ nặng phù sa như nước sông quê mình. Khỉ thật, cứ gặp nước, lành lạnh mình tự dưng nhớ về mùa đông ngoài ấy.

Hùng vĩ nối đôi bờ

Cầu Rạch Miễu sừng sững trước mặt, hùng vĩ và thơ mộng, dưới ánh nắng chiều càng làm nó thêm lộng lẫy như được dát vàng. Con người không phải không vĩ đại với những công trình như thế này, nhưng nếu người ta không quá kiêu ngạo  mà cho rằng mình chinh phục được thiên nhiên thì có lẽ con nước hung dữ đã không gây tai họa cho người dân miền Tây Nam bộ lam lũ, khốn khổ hàng chục năm nay.

Đại gia từ những lồng cá này đây

Dọc bờ Nam của sông Tiền, nơi tiếp giáp với Cù lao Thới Sơn là hàng trăm bè cá, cá tra và cá điêu hồng là hai loại thủy sản được nuôi nhiều ở đây. Năm nay và rất nhiều năm nữa, sự tàn khốc của thị trường tiếp tục làm điêu đứng cho các hộ nuôi cá bởi giá thức ăn tăng vùn vụt mà giá cá rớt thê thảm. Sản phẩm làm ra chẳng biết bán đi đâu, nợ nần chạy vòng quanh nhau, ông nuôi cá nợ tiền bà sản xuất thức ăn cho cá, bà sản xuất thức ăn cho cá và ông sản xuất cá thương phẩm nợ ngân hàng…cứ vòng luẩn quẩn này, nhiều đại gia cá tra, cá ba sa của miền Tây thành đại tang. Những người nuôi cá đành bỏ cá đói từng ngày và cho ăn cầm chừng chờ giá lên họ nhịn cùng cá với vẻ mặt thẫn thờ, nhìn đàn cá hồng rực dày đặc trong bè mà xót như bỏ muối vào ruột . Những con cá điêu hồng, cá tra chỉ còn biết vẫy vùng giữa dòng lũ tìm thức ăn trong cái bè chật chội.

Tang gia cũng từ những con cá này


Mặt trời xuống ngang mặt sông khiến cảnh vật trở nên u hoài, buồn bã… Một khung cảnh quen thuộc với mình cách xa đã hơn 20 năm bất ngờ hiện ra trước mắt, dừa nước… những tàu lá dịu dàng đứng bên nhau như chiếc lược khổng lồ xanh mướt, 15 tuổi giữa mênh mang nước và trời của miệt vườn Bạc Liêu, Cà Mau, không bạn, không người quen, chỉ một người ruột thịt, ngày ngày đi học dưới hàng dừa nước lâu dần thành nhớ, thành thương. Chiều nay bâng khuâng bên rặng dừa nước, nỗi nhớ chồng lên nỗi nhớ thương! Chiều buông trên sông Tiền nhớ về   “Mê công ký sự” của nghệ sỹ nhân dân Phạm Khắc, cuối của mỗi tập phim về dòng sông là những tâm sự  cõi đời, kiếp người, chỉ là phù vân để rồi cũng hóa đất, hóa nước.Tạo hóa sắp đặt vậy rồi sao cứ day dứt mãi chẳng thôi???
  





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét