Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2012

Vượt qua chính mình

Hôm nay, buổi sáng mở mail, đã thấy nằm chềnh ềnh kết luận của Công an về vụ Hoàng Khương báo Tuổi Trẻ do một đồng nghiệp gửi cho.
Đọc kết luận càng thấy buồn cho đồng chí quốc doanh này.
Các cụ bẩu: Không có lửa làm sao có khói?
Nếu trong sáng, công tâm sao phải hệ lụy đến nỗi nằm khám Chí Hòa mấy tháng giời?
Tuổi Trẻ phản kháng yếu ớt. Vẫn chỉ là mấy chứng cứ cũ đưa ra.
Các quốc doanh khác đưa tin cầm chừng.
Không còn mạnh mẽ dư ngày đầu Khương bị tạm giam.
Ngoài quốc doanh cũng im hơi lặng tiếng. Chẳng thấy cậu nào cất lên một tiếng.
Thấy buồn cho cái sự nổ của một số bác ngoài quốc doanh, nổ đến như Vinh, như Diện là cùng, để rồi mang tiếng cầm tiền hỗ trợ cho nhà bác Vươn lờ đờ không chịu chuyển.
Sao vậy nhỉ? Mình đéo hiểu được nữa, sao mấy cái đồng chí này cứ thích làm người nổi tiếng rồi chuyển sang người mang tiếng???
Mình nhớ câu của nhà báo Thái Duy: " Cần vượt qua được chính bản thân mình là cái khó khăn nhất của một phóng viên, mặc dù có rất nhiều khó khăn trên đời..."
Không ai chịu sống qua kinh nghiệm của người đi trước, lại cứ thích bằng kinh nghiệm của chính mình, thích tự mình rút ra điều phải làm. Có khi phải ân hận và trả giá bằng cả cuộc đời, mà cuộc đời thì ngắn ngủi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét